THƠ HOÀNG NGỌC ẨN Posts by : STEVE THAI

Khúc từ ly

Bên người yêu
Anh nhẹ bước thênh thang
Em ở đây
Lòng cứ ngổn ngang
Từng con sóng xô vào nơi biển vắng
Nghe hồn thêm cay đắng
Bước chừng như ngỡ ngàng!
 
Đi về đâu?
Để nhẹ bớt cơn đau
Đi về đâu?
Tình vẫn chìm sâu
Đời chưa vui sao vội quay lưng đi
Ai đàn lên ca khúc từ ly?!
 
Lệ ứa từ nơi trái tim
Khóc cho cuộc tình mặn nồng
Thành phố từng cơn bão giông, mưa lũ
Thuở ấy
Mùa thu mới sang
Đôi ta hẹn hò
Bây chừ
Thu đã đến
Trong nỗi buồn xót xa!
 
Nơi trùng khơi
Từ chốn xa xôi
Ta thương đời em
Dệt những bài ca
Để em hát vơi dần đi nỗi nhớ
Dâng ngập lên tận chín tầng cao…

Khúc đàn từ ly

Đêm khuya say bóng trăng ngần 
Giọt sương như động thơ thần ngày xưa 
Ngập ngừng khóm trúc tiêu sơ 
Liễu xanh như khóc giấc mơ năm nào… 

Buồn dâng ngập chín tầng cao 
Trăng nghiêng quyến giọt lệ vào trong tim 
Cửa hồn ai đóng sao im 
Tâm tư hoang lạnh, giấc quyên bẽ bàng! 

Chiêm bao ngày ấy chưa sang 
Bỗng dưng ai trỗi khúc đàn từ ly 
Tạ từ lá úa vành mi 
Tường Đông sao vội, tà huy nhạt màu 

Chao ơi! Ngày ấy là đâu? 
Có chăng ngày ấy trăng sầu là đây 
Hồn tan tựa gió vào mây 
Tơ băng rụng xuống, chim bay mất rồi…. 

Dạ trường nhìn ánh trăng trôi…! 

 

» Related Articles: