Dấu chân trên cát
Bao năm lòng mãi ôm một khối sầu
Biển Nha trang sóng tràn cơn thịnh nộ
Em đi rồi hàng thông in dấu bước
Con dã tràng níu kéo bể mênh mông
Mỏi bước bụi thời gian chân phiêu bồng
Nghe ai gọi tình đầy trong nỗi nhớ
Đêm đêm tiếng gió vọng rít hờn vang
Sóng xô bờ lấp dấu chân Em qua
Ngồi lặng lẽ dâng sầu ôm bóng nguyệt
Hàng thông rủ lặng mình phơi cát mịn
Tiếng reo cười tiếng khóc sóng dập tan
Còn đâu nữa vết hài ngày yêu dấu
Cuốn mất rồi mù mịt với không gian
Hồn thẩn thờ sống lại những ngày qua
Về đâu sóng nước gió lùa về đâu
Ngàn năm dâu bể nặng thề nước non.
|
Mai em về
Em về bên nớ-nhớ chi
Thu vàng đổ lá- có khi lòng buồn
Vẩy tay-bên nớ bên ni
Trái đất bé ti- đường đi quá dài
Đến mùa lá rụng-chim bay
Về trong kỷ niệm-những ngày gặp nhau
Maryland-Virginia-Sacramento
Tuyết rơi già lạnh-ao hồ đóng băng
Thì thôi- tình ấy cầm bằng
Bờ môi khô héo -dùng dăng bước đi
Em về bên nớ*- mần* chi
Bụi đời dính áo-xuân thì xôn xao
Nắng mai -bám sát hồng đào
Đôi vòng nhật nguyệt- hư hao Anh buồn
Em về- đừng có về luôn
Cho thương cho nhớ cho buồn -nên thơ
Em về bên ấy-Em chờ
Tay Anh khép kín- đôi bờ Đại dương
Thì thôi- chỉ một con đường
Người đi kẻ ở-tình vương vấn tình
Ghi chú:
Bên nớ: Bên kia. Bên ni: Bên này. Mần chi: Làm gì
|