LỜI SÔNG NÚI Posts by : STEVE THAI

Lời sông núi

Thơ: Minh Đạo

Ta vẫn muốn mài gươm chiến đấu
Gươm trong tay, chẳng thấy đá mài đâu!
Ta lên đồi, xuống suối, đến rừng sâu
Thất vọng quá, chỉ những loài đá nhẵn!

Gươm không bén thì làm sao thấm mặn
Máu lũ vượn người, máu lũ dã nhân?
Nhìn gươm thiêng, chính khí vốn trong ngần
Ta chợt thấy đã thay màu bạc trắng!

Trời vẫn mưa và trời vẫn nắng,
Máu trong ta vẫn nóng quá trung bình,
Sóng lòng ta chưa hề muốn lặng thinh, 
Sao chính khí như chừng cô đọng lại?

Nhớ khi xưa… từ vùng Quan-ải 
Qua núi rừng, tới thẳng những Bình-nguyên
Lưỡi gươm ta vùng vẫy tựa rồng thiêng
Nhắm thẳng cộng thù, đầu rơi như vãi…!

Giờ mang gươm ra miền hãi ngoại
-Ta phải đi để bảo vệ gươm thần!
Đại Nghĩa chói ngời cùng với Trí, Nhân
Nuôi chí phục thù, diệt quân hung bạo!

Hởi bạn đường đang cùng ta chiến đấu:
- Lưỡi gươm thiêng cần những hạt đá mài 
Kết từ tim ,từ ý chí sáng ngời
Để gươm nhụt phải trở thành sắc bén!

Cả mùa xuân đâu chỉ nhờ một én,
Cả giang sơn nào chỉ đợi mình ta?!
Nạn - thù nầy, chung của một quốc-gia
Lữa chính khí cháy từ tim bạn đó!

Một hạt cát, một mảnh tình bé nhỏ 
Đại kết rồi, thành sa mạc mênh mông!
Lấy lửa tim ta cùng góp sức nung
Ta sẽ có đá mài Gươm Quang Phục!

» Related Articles: