Thương gia nọ có tính hay ghen, đi giao dịch ở đâu cũng đưa vợ theo. Một lần, khi tham gia hội nghị khách hàng tại một tỉnh xa, ông bảo vợ chờ ở khách sạn chừng một tiếng trong lúc mình đi đăng ký với ban tổ chức.Khi ông chồng đi khỏi, người vợ leo lên giường nằm. Đột nhiên căn phòng rung chuyển ầm ầm như trong cơn động đất vì một chiếc tàu hoả chạy qua ngay sát cửa sổ và cô ta bị hất tung xuống sàn nhà.   Lúc con tàu chạy qua và căn phòng hết rung chuyển, người vợ leo lên giường ngủ tiếp.
   Thời tiết bắt đầu trở lạnh, buổi chiều dường như mau tối hơn. Bà Nhân mặc thêm chiếc áo dạ, chuẩn bị các thứ để chịu đựng qua mùa đông thứ ba kể từ khi ông Nhân mất và năm mà bà cảm thấy cô đơn nhất trong đời.   Hai thằng con lớn lần lượt rời khỏi nhà. Thằng lớn nhất có gia đình dọn ra ở riêng không nói làm gì, thằng kế tốt nghiệp xong đã phải đi làm ở tiểu bang xa. Còn lại thằng út đang học ngành Y, những năm mới bắt đầu theo học ngành này, mỗi chiều nó còn về nhà ăn cơm và hủ hỉ với bà.
Tình Chơn Chất Sáng gánh trưa bưng buổi chợ chiều Đường làng ngỏ hẹp lũy tre xiêu Đùa vui bướm trắng giàn mướp ngọt Một mảnh trăng treo bám dây tiêu Chơn chất gái quê vất vả nhiều Quanh năm đồng ruộng gió vi veo Xong mùa gặt hái quăng gồng gánh Gió trăng kết bạn vui tình yêu Ta về sống cạnh con sông ấy Hiền hòa nước biếc cá tôm đầy Tắm mát dân quê cơn nắng hạ Lòng lâng lâng nhẹ nước non này Có những giấc mơ đẹp tuyệt vời .