MƠ VỀ ĐẤT MẸ-MỘT THOÁNG NGẬM NGÙI Posts by : STEVE THAI

Mơ về đất mẹ

Phi lau cuối trời rít mãi
Nhạc vàng trỗi giữa cô liêu
Anh nghe lòng anh tê tái
Quê hương thương nhớ thật nhiều!
 
Nhớ con đê dài qua xóm
Nhớ hàng dừa thắm sắc xanh
Nhớ hương lúa mùa gặt mới
Người dân vui sống an lành
 
Nhớ Mẹ tóc pha màu trắng
Lưng còm, má hóp, răng long
Da đen dầm sương, dãi nắng
Tháng ngày tần tảo nuôi con
 
Nhớ em tóc thề buông rũ
Trên bờ vai nhỏ thon thon
Nụ cười vẫn vô tư lự
Đời tươi như một vết son
 
Thân anh vướng đời lữ thứ
Giang hồ giạt gót muôn nơi
Đời anh rày đây, mai đó
Tình quê anh chẳng phai phôi
 
Nghe tiếng chim chiều cô lẻ
Lạc đàn mỏi cánh chim bay
Vẫn mơ ngày về quê Mẹ
Dù đang chịu kiếp lưu đày!

Một thoáng ngậm ngùi

Xưa ta mộng mơ
Em vòi sữa mẹ
Xưa ta làm thơ
Em tôi còn bé
 
Hai mươi năm sau
Tóc màu đã bạc
Tình cờ gặp nhau 
Trên đường lưu lạc
 
Chừ em làm thơ
Mơ vào cõi lạ
Ta chừ làm thơ
Xót đời nghiệt ngã!
 
Em chừ ngậm ngùi
Thương người ở lại
Ta mắt lệ rơi
Tin nhà đợi mãi!
 
Đêm Houston buồn
Nhìn nhau cay đắng
Thương về Sàigòn
Chừ xa vạn dặm
 
Bóng nhỏ chung đôi
Đầu xanh, đầu bạc
Một thoáng ngậm ngùi
Trên đường lưu lạc…

 

» Related Articles: