CỪU NON GIỮA BẦY SÓI Posts by : STEVE THAI

ª Lê Phú Dũng 

Thúy là một cô gái xinh đẹp, cao ráo, trắng trẻo tuổi mười tám. Nàng sinh ra và lớn lên ở huyện Bình Minh thuộc tỉnh Vĩnh Long. Nhà Thúy ngoài ba mẹ chỉ có hai chị em Thúy; Thúy và cậu em trai của Thúy kém Thúy ba tuổi. Cha mẹ Thúy đen đũi lam lũ cực khổ nhưng lúc nào cũng cưng chiều Thúy, lo cho Thúy đầy đủ, thấy con gái người bạn hàng xóm lấy chồng Đài Loan rồi gửi tiền về cho cha mẹ xây dựng lại nhà cửa khang trang. Cha mẹ Thúy cũng ao ước con gái cưng của mình cũng được như thế, Thúy rất ngoan rất xinh hơn hẳn con gái người hàng xóm cơ mà. Người hàng xóm cho cha mẹ Thúy số điện thoại của bà làm mối lấy chồng Đài Loan.
 Một buổi sớm mai, hai chiếc xe đỏ chở cả thảy sáu mươi cô gái tuổi từ mười tám đôi mươi lên Sài Gòn, xe chạy và khu cư xá Bình Thới dừng lại trước một khách sạn, sáu mươi cô gái xuống xe và tụ tập xung quanh khách sạn. Sáu mươi cô gái đều trẻ đẹp nhưng phải công nhận rằng Thúy xinh đẹp và nổi bật hơn hẳn năm mươi chín cô kia. Nàng có làn da trắng như tuyết, mái tóc dài đen huyền óng ả, đôi mắt to long lanh trong sáng, sống mũi cao thẳng, đôi môi chúm chím hình trái tim đỏ thắm. Mười phút sau khi xuống xe, Thúy được gọi vào phòng khách của khách sạn trước tiên, trong phòng khách có sáu người đàn ông Đài Loan đang ngồi chờ, năm người đàn ông Đài Loan già nua duy chỉ có một anh thanh niên người Đàn Loan hết sức phong độ đẹp trai, trắng trẻo, cao ráo. Anh thanh niên đứng dậy chào Thúy và nhờ người thông dịch nói lại với Thúy rằng anh ta tên là Chang, anh ta muốn làm đám cưới với cô. Người thông dịch nhận xét và hết sức khen ngợi thật là xứng lứa vừa đôi. Tất nhiên là Thúy gật đầu đồng ý. Năm mươi chín cô gái còn lại đều phải đứng ngoài trời nắng gió chầu chực suốt mấy tiếng đồng hồ rồi lần lượt vào để cho năm ông già người Đài Loan ngắm nghía bình phẩm chọn lựa, những cô gái nào may mắn vượt qua khỏi vòng loại, vào vòng trong sẽ được các người đàn ông Đài Loan trực tiếp khám sức khỏe rồi các ông mới quyết định cân nhắc chọn cô nào làm vợ. Riêng Thúy không phải qua các khâu như thế và anh thanh niên người Đài Loan này cũng hết sức là lịch sự tế nhị. 
Ba ngày sau đám cưới được tiến hành, bà con của Thúy, ai cũng khen Thúy có phước lấy được chồng Đài Loan trẻ đẹp trai phong độ giàu có lịch lãm, không như những cô gái khác chỉ lấy được những người đàn ông Đài Loan trung niên hoặc già nua xấu xí què cụt. Chú rể nhờ người thông dịch nói với Thúy, đám cưới này để ra mắt bà con của Thúy, khi nào Thúy về Đài Loan, nhà trai sẽ tổ chức lễ cưới chính thức linh đình trọng thể, chỉ khi ấy đêm động phòng chú rể và cô dâu ngủ chung ân ái với nhau. Điều này làm cho Thúy càng thêm nể phục người thanh niên xứ Đài nọ. Ba tháng sau người thanh niên ấy đáp máy bay sang Việt Nam để đón Thúy về Đài Loan. Sân bay Tân Sơn Nhất lúc nào cũng ồn ào nhộn nhịp kẻ đón người đưa.

Đưa tiễn Thúy ra sân bay về làm dâu xứ Đài có cha mẹ, em trai và một số bà con bạn bè thân thuộc, ai cũng ngậm ngùi buồn vì sắp phải chia xa Thúy, một cô gái hiền dịu xinh đẹp dễ thương. Máy bay đáp xuống Đài Bắc, một nơi hoàn toàn xa lạ nhưng vì có anh Chang nên Thúy cũng được an ủi phần nào. Anh Chang thuê một chiếc taxi chở hai người và va li của Thúy, xe chạy khoảng ba mươi phút thì tới một căn nhà kín cổng cao tường có hai con chó Becgiê Đức to lớn canh cổng dữ tợn. Anh Chang xách va li và đưa Thúy vào bên trong căn nhà, bước vào phòng khách Thúy thấy có một ông người Đài Loan già nua tàn tật xấu xí mặt mũi hung ác dữ tợn đang ngồi trên xe lăn. Ban đầu Thúy nghĩ có lẽ đó là ông nội của anh Chang. 
Ngay khi đó anh Chang bước lại bên cạnh người đàn ông đó và cúi đầu chào: "Thưa Vương tiên sinh, tôi đã hoàn thành nhiệm vụ và đây là cô vợ của tiên sinh hoàn toàn còn trinh nguyên, không tin tiên sinh cứ việc kiểm tra". Người đàn ông ấy nhìn Thúy từ đầu đến chân với một ánh mắt nham hiểm độc địa, rồi ông ta rút từ trong túi áo ra một phong bì, vừa đưa phong bì cho anh Chang ông ta vừa cười nham nhở vừa khoái trá kêu: "Hảo, hảo, hảo, ...". 

 

» Related Articles: