CHUỒN CHUỒN ỚT 0606 Posts by : STEVE THAI

   Bức thư thứ nhất:
   Em thấy người đó trong 1 dịp đi chơi em mới gù, em gù trong vòng 3 tháng em wen được người đó nhưng mà em wen được 1 ngày tại vì thằng kia có xe xịn hơn em hỏi Chuồn Chuồn Ớt tại em nghèo hay là tại vì người kia giàu vậy?
(conbano1988@aol.com)

   Chuồn Chuồn Ớt: Trời ơi đọc cái thư (tuy là cụt ngủn) của em mà Chuồn Chuồn Ớt thấy cảm ơn cái dấu hỏi cuối câu của em gì đâu. Không có nó chắc Chuồn Chuồn đứt hơi mất rồi. Chuồn Chuồn muốn hỏi em chứ cái chữ  “gù” của em có nghĩa gì vậy? Có giống như tiếng con chim bồ câu gù gù con mái không? Nếu như em chỉ muốn “gù” thì làm gì mà mất những ba tháng thế kia. Có nghĩa là em đã phải lòng người ta rồi nhé. Dùng từ gù tối nghĩa và bất lịch sự lắm, Chuồn Chuồn biết nếu người ta nghe thấy được thì ôi thôi. Tuy nhiên, Chuồn Chuồn nghĩ trong quan hệ tình cảm dẫu sao cũng phải có sự lựa chọn. Chính vậy, em nên trang bị để mình trở nên “xịn” hơn trong mắt người ta, đó là: Kiến thức “xịn” hơn, phong cách và lối sống, ứng xử  “xịn” hơn vv..... Điều này không thừa, sau khi “trang bị” như vậy mà vẫn không lọt vào “vòng ngắm” của người í thì cũng dễ dàng lọt vào “tia chiếu” của người khác. Còn giả sử người ta chú trọng chiếc xe xịn thật thì em đua theo cũng chẳng ích gì. Nghĩ xem, để cạnh tranh với tên kia, em tậu chiếc Porsch Carrera. Vậy em có chắc người ta không ngoáy đầu lại nhìn chiếc Aston Martin mới chạy qua không? Suy cho cùng người ta chỉ thích chiếc xe chứ có thích em đâu nào? Những cô gái chạy theo bề ngoài quá thì không nên mất thời gian nhiều cho họ đâu em ạ. Cho nên, hãy tìm hiểu kỹ xem mình có điểm nào mà người ta chưa ưng ý không ngoại trừ cái xe “chưa được xịn lắm”. Hy vọng em sẽ chinh phục được cô nàng bằng những cái “xịn” khác của em. Chúc em vui nhé cậu bé. 


   Bức thư thứ hai:
   Đọc mấy số báo trước thấy Chuồn Chuồn hay trích dẫn những mẩu chuyện rất lý thú. Thế nhưng không biết Chuồn Chuồn có câu chuyện nào cho tâm sự của tôi không. Tôi năm nay đã 26, 27 tuổi đầu rồi, mà đi đâu làm gì cũng bị ba mẹ rầy la, bảo là sao con gái lớn rồi mà tồ quá, chẳng có ý tứ gì cả. Từng chuyện nhỏ nhặt nhất tôi làm cũng bị sửa. Tôi đi chơi đâu cũng bị hỏi, đi với ai thì người kia cũng bị tra khảo. Nhiều lúc thấy ba mẹ thật quá đáng. Từ nhỏ tôi đã không được làm những gì mình muốn. Phải học đàn, học nấu ăn, học tiếng Pháp, trong khi bạn bè tôi thì được đi chơi và có bồ bịch. Bây giờ tôi hai sáu tuổi, một bồ kiến thức, mà chẳng có nhiều bạn bè, chẳng biết chơi bời là gì, giống như một bình hoa chưng tủ kiếng vậy. Tại sao cha mẹ lại đối xử với tôi như vậy chứ? Tôi biết tôi nên làm gì mà, phải không? 

   Danielle (26t, Richmond)

   Chuồn Chuồn Ớt: Cám ơn Danielle đã khen bài trích của Chuồn Chuồn. “Câu Chuyện Tách Trà” kỳ này dành cho Danielle nè, mong Danielle sẽ hài lòng. 

   Trước đây, tôi không phải là tách trà đâu, tôi là đất sét đỏ cơ. Rồi có 1 người đem tôi cuộn lại, đập dẹt ra, rồi nhào, rồi lại đập dẹt. Cứ như thế và tôi đã hét lên: “Buông tôi ra”, nhưng ông ấy chỉ cười: 

   “Chưa được đâu!". Rồi ông ta lại đặt tôi lên 1 cái bàn xoay liên tục đến mức tôi lại phải kêu oai oái: “Dừng lại đi, tôi chóng mặt lắm". Thế nhưng ông ta chỉ gật gù: “Chưa đâu”!. Rồi ông ấy lại đặt tôi vào lò, nóng khủng khiếp. Tôi không hiểu tại sao ông ta lại muốn hành hạ tôi, đốt tôi. Tôi đập vào thành lò bôm bốp, nhưng rất lâu sau ông ta mới chịu mở ra: “Chưa đâu, chưa được đâu!”. 

   Một lúc sau, tôi được ông ta lôi ra và đặt ngồi lên kệ và tôi nguội dần. “Dễ chịu quá”. Nhưng chẳng được bao lâu, con người khó tính kia lại lôi tôi ra và lấy sơn vẽ lên khắp người tôi. Tôi không chịu được cái mùi ấy. Tôi gào lên: "Dừng lại đi mà" nhưng ông ta vẫn chỉ gật gù: "Chưa đâu". 1 lần nữa tôi lại bị đặt vào lò và lần này cái lò nóng gấp đôi lần trước. Tôi sắp chết ngạt đến nơi. Tôi khóc, van xin, nhưng ông chủ vẫn nói: “Chưa đâu!”. Tôi chẳng còn hy vọng và sẵn sàng đầu hàng. Đột nhiên cửa lò bật mở, ông ta bế tôi ra và cẩn thận đặt lên kệ. Ông đi đâu đó và khi trở lại, ông đưa cái gương lại trước mắt tôi: “Nhìn mình xem”. Tôi nhìn và chính tôi cũng phải thốt lên: “Đó không thể là mình được. Mình đẹp quá đi mất!”.

   Ông chủ của tôi bây giờ mới nói: “Con của ta, ta biết là bị nhào nặn là đau đớn lắm nhưng nếu ta không làm thế, con sẽ khô đi và vô dụng. Ta biết bị xoay trên bàn nặn là chóng mặt lắm, nhưng nếu ngừng lại con sẽ bị bở ra và méo mó bất thành nhân dạng, ta biết lò nung rất nóng và làm con rát bỏng nhưng nếu không vào trong đó, con sẽ mong manh và nứt vỡ. Ta biết bị sơn lên người thì mùi khó chịu lắm, nhưng nếu không làm vậy, con sẽ nhạt nhẽo chẳng có màu sắc nào trong đời cả. Nếu ta không đặt con vào lò nung thêm lần nữa thì con sẽ chẳng cứng và bền. Còn giờ đây, sau bao nhiêu khổ luyện, con là 1 sản phẩm hoàn chỉnh, đẹp như ta tưởng tượng ngay từ lúc đầu, tách trà nhỏ bé ạ!”. 
   Tôi trở thành 1 tách trà đẹp như thế! Còn bạn, bạn có dám trở thành 1 tách trà đẹp như tôi không?

   Chuồn Chuồn Ớt biết chắc rằng Danielle là một tách trà đẹp lắm đấy, có điều bạn chưa nhận ra điều đó mà thôi. Bạn đừng trách cha mẹ của mình vội, có thể đôi lúc họ làm cho bạn cảm thấy không thoải mái, nhưng sau này khi bạn ra ngoài đời rồi, bạn sẽ thèm những giây phút không thoải mái đó mà không có được đấy. Chúc bạn vui và yêu thương cha mẹ nhiều hơn. 

 

   Bức thư thứ ba:
   Tôi là một độc giả trung thành của báo Doanh Nhân. Tôi rất thích các bài viết của báo, gần đây lại có cả mục tâm sự nữa. Tôi thấy cô (không biết là cô hay cậu) Chuồn Chuồn Ớt này trả lời cũng khéo lắm. Tôi thấy thật buồn sao lũ trẻ ngày nay không chịu đọc sách báo gì cả, tối ngày chúi mũi vào cái ti vi, không thì lại video game, không thì lại chạy tớn lên với bạn. Tôi có hai đứa, mà không đứa nào thừa hưởng được cái truyền thống ham đọc sách tốt đẹp của gia đình để lại. Chúng nghiện internet hơn. Theo cô cậu có cách nào bắt chúng đọc sách được không? 

   (Bác Hồng Nguyễn, Houston TX) 

   Chuồn Chuồn Ớt: Dạ thưa bác, Chuồn Chuồn Ớt thay mặt báo Doanh Nhân cảm ơn bác đã có lời khen và viết thư về báo. Báo đang từng ngày hoàn thiện để làm cho quí độc giả ngày càng hài lòng hơn cả về nội dung lẫn hình thức. Đối với chuyện mà bác vừa tâm sự, Chuồn Chuồn biết rất nhiều những bậc cha mẹ khác có cùng mối lo như thế. Cốt lõi ở chỗ, sự tiện lợi của internet đã thật sự gần như chiếc đũa thần. Bác có thể kiếm được hầu như tất cả mọi loại tin tức đông tây kim cổ, thậm chí có cả những thư viện sách online nữa đấy bác ạ. Như vậy, việc giới trẻ ngày nay ghiền internet hơn cũng dễ hiểu và thông cảm. Tuy nhiên, nếu các em còn nhỏ, bác nên kiểm soát nội dung mà các em tìm kiếm trên mạng, vì môi trường rộng lớn như vậy rất thuận tiện cho những kẻ xấu lợi dụng để tuyên truyền, giở trò không tốt hoặc lừa đảo. Những hành vi như vậy đang trở thành điểm rất nóng và được cảnh báo liên tục trong xã hội Mỹ nói riêng và toàn cầu nói chung. Tóm lại, bác nên hướng các em các cháu vào những trang lành mạnh, bổ ích, có tính giáo dục cao. Còn đọc sách, có thể bác tìm mua những cuốn truyện thật súc tích, dí dỏm, phiêu lưu, hoặc ngộ nghĩnh, nhưng mà phải bắt đầu bằng những truyện thật ngắn trước. Khi các em hình thành thói quen đọc sách rồi thì tự động sẽ tìm tới những tác phẩm đồ sộ hơn. Bản thân Chuồn Chuồn vẫn thích đọc sách hơn, vì đọc trên máy tính rất mau mỏi mắt và buồn ngủ. Chúc bác vui vẻ và mong bác tiếp tục ủng hộ báo Doanh Nhân bác nhé.

» Related Articles: