THY NGUYỄN Posts by : STEVE THAI

To know an individual, for some it may take years; others a lifetime; some never.
In the month of July, we celebrate the success for Doanh Nhan and its extension as we invited Thy Nguyen to share the same vision. To know Thy Nguyen, you would have to a venture to a different mind set. It will take an open mind and energy to meet her, even for if you know for her for an essential time.   Her friend describes her, "an old soul in a rejuvenated body" yet her business partners describe her, "she's so easy to look at but so hard to see".  Thy Nguyen has been in the Mortgage industry and serving the community for the past 10 years. Her strive and continuance to assist others include but not limited to moving into a home or government assistance but building a community as well.

What human qualities were most influential in shaping the way you live and influenced? 
People say childhood is the most memorable part of life itself. Unfortunately, I have little memory of my upbringing. However, there is one segment of my childhood that I do recall.  That was when I was so a shame of being Vietnamese. I would color my hair red, I had contact lens, refuse to tan - I didn't want to get any darker than what I already am, even worse I tried not speak Vietnamese. 

Most of my peers were non-Asian when I attend Jr. high school. They didn't understand the fact that I had to go straight home from school to take care of my siblings by cooking for the family, doing laundries, ironing, sweeping, washing dishes, then homework. Of course I wouldn't mentioned that to my friends, I was simply too embarrassed. On Sundays my two younger sisters and I would go to Giao Ly and Viet Ngu from early morning to 5:50 pm then church at 6:00 pm for an hour. Excluding the forty-five minutes drive, the day had come and gone and Monday rolls around.

While I was doing my daily routine, my friends would plan the week for the weekend sleep over parties. Or they would be excited for home coming games and shop for the mums that would sell at school cafeteria or auditorium. Then on other days friends would arrange for car rides for the football games that were chaperon by the school staff and parents and everyone cheered at prep rallies but I wouldn't know because I could never attend to any of the events. My fathers' favorite words were, "No means No." (Khong la Khong)

I was so mystified and confused. It's hard enough to go through peer pressure in school with being the "in crowd" or being the cool one to hang out with. By just adding this cultural different into it, was excruciating and unbearable.  No one understood me, I was in the world by myself - so it seemed at the time. Being lost with no understanding of the traditional Vietnamese culture yet living the American lifestyle; this was the beginning of my journey in finding myself. The Vietnamese culture is the distinctive characteristic in influencing and shaping me.

What are the two or three most important lessons you or any other young person might learn from the way you lived? 
The other recollection of my upbringing was when I was about thirteen years old, my father insisted on me speaking Vietnamese. He tried so hard in getting me to speak Vietnamese, I refused. In turn, he went to go find an old shoe box without the lid and a long shoe lace.  He lays the shoe box on its side then put two small holes, one on each side of the shoe box. In the left side, he would tie one end of the lace to the other side of the shoe box. It made necklace around my neck. Every time I spoke English around the house or even outside the house (including mom and dads' friends house) I would have to wear that box around me.  On that box it says, “O NHA PHAI NOI TIEN VIETNAM” as a reminder to myself and to my two younger siblings. My two lessons in that was my father determination and self discipline. 

Please Tell us a few things about you? 
Where do I begin? My first disconcerting quality is the fact that I am impatient. I have been told so many times to slow down in my verbal expressions. I tend to speak so fast that I have to say it three more times just to make sure I have my point across. Or if I want something, I want it now, not in three weeks when it goes on sale. Then, there is my work.  When I have something to do, I'll do it right there and then.  I can not wait until someone returns my calls.  I'll have to call them and call them and call until I get my answers or until the work is done. My I pray to god, "please grant me the patient that I need, and I need it NOW."

Which quality or trait was most beneficial? 
(This question was answered by Victor Vu,
Producer/Director of Spirit, First Morning and many other movies.)

There's a few words to describe Thy Nguyen:  Enthusiastic, Sincere, Reliable.  Most importantly, she has a good heart.  On a personal and business level, these are very admirable traits.  She won't make any promises she can't keep. Thy is someone who has assimilated well into the American culture, however, still retains a strong pride and grasp of her own cultural roots. That is evident in her involvement with community events. The most interesting thing about Thy is her sense of humor. It's actually what makes working with her so pleasant. She has a unique blend of straight-forwardness and humor.  But beyond "work," she's just as wonderful. I've only had the opportunity to communicate and work with her via telephone, but I'm happy to say she's also someone I can call a friend.  She has passion and persistence.  Therefore, I have no doubt that she'll be successful in anything that she does.  I can picture her as a senator or congresswoman in the future.  I say that because I think we need politicians with a genuine vision.

How do you define success?
Some may define success in the gaining of fame or wealth. My definition of success is an achievement of a goal which was planned and or desired.  
I believe I succeed when I gain the strength, courage and confidence by every experience in which I stop to realize what I am incapable of doing is in front of me… and I do the thing that others thought I cannot do.  

How do you respond to obstacles?
Self-possession is a special elixir that Spirit has prepared to help each of us face and overcome the challenges of life. It's an aromatic blending of energizing essences, attitude, experience, perception, optimism, and faith will help me to use good judgment for the obstacle I shall encounter. 

An older person or mentor is often very important in shaping the lives of gifted people by providing guidance and encouragement. To what extent was this true of your person?

The people, my people. I do not have to look far for a mentor, they are all surrounding me. Each individual that I pass through from day to day, have a history or a story. 

I know of a man who saved a ten year old girl from being sexually assaulted in a helicopter 30 years ago. That man was pushed out by the assailant out of a helicopter while it was up in the air. Today, he is now handicap and homeless, but to someone's hero. 

Many people act out of a "code" or a set of beliefs which dictate choices. It may be religion or politics or a personal philosophy. To what extent did your person act by a code or act independently of any set of beliefs? Were there times when the code was challenged and impossible to follow? 
There are many views that I have but to share on one interview without and understanding of the whole story may be difficult. But I will allocate one view. I advocate my time to political issues. Issues that may make some people look away or do not know how to help. I look into it and determine who can facilitate me help these people that are depending on us. For instant, child prostitution or Taiwanese catalog brides, etc. These are happening this very day. I could have been one of the girls. But I am not. I shall give them a voice to the very best that I can and seek for others to help the ones who can not speak. In the mean while, I will give back to the community, the same community that fought for me to be here. 

Để biết về một nhận vật nào đó, đối với một số người chỉ mất vài năm, người khác mất cả đời, có người lại không bao giờ biết đến được.
Nhân dịp kỷ niệm Đệ Nhất chu niên của Doanh Nhân, một Tạp chí Thương mại với rất nhiều tâm hồn trẻ. Chúng tôi rất hân hạnh mời được cô Thy Nguyễn, một thương gia còn rất trẻ nhưng lại có rất nhiều thành công đáng kể trong lãnh vực địa ốc. Thy là hiện thân của một con người theo tư tưởng mới, "Rất khó hiểu và sâu sắc" theo nhận xét của nhiều đồng nghiệp. Rất cởi mở và rất năng động. Thy Nguyễn hoạt động trong lĩnh vực bất động sản và góp phần đóng góp cho cộng đồng trong suốt  hơn 10 năm qua.

 

Ảnh hưởng nào đã hình thành nên lối sống của chị?
Có người cho rằng tuổi thơ là khoảng thời gian đáng ghi nhớ nhất trong cuộc đời của mỗi con người, nhưng tiếc thay, tôi lại không có nhiều kỷ niệm vào quãng đời ấy. Tuy nhiên, tôi cũng có một kỷ niệm khó quên. Đó là lúc tôi còn dè dặt mình là người Việt Nam. Tôi nhuộm tóc đỏ, đeo kính áp tròng màu, không dám phơi da ngoài nắng tránh da dễ bị sạm nữa, thậm chí tôi còn cố không nói tiếng Việt.

Hầu hết những người bạn học Trung học với tôi tại Jr. High School không phải là người Châu Á. Họ không biết việc tôi phải đi thẳng về nhà sau giờ học để còn chăm sóc những đứa em, nấu ăn, giặt ủi quần áo, quét dọn, rửa chén bát và làm công việc nhà. Tôi đã không để ý đến việc bạn bè nói tôi là kẻ nhút nhát. Vào những ngày Chúa Nhật, hai đứa em gái tôi và tôi phải đi học Giáo lý và Việt ngữ từ sáng sớm đến 5:50 giờ chiều sau đó lại đi nhà thờ lúc 6:00 giờ trong một giờ đồng hồ, chưa tính thời gian đi đường mất 45 phút. Ngày Chúa Nhật đến rồi trôi qua nhanh chóng và ngày thứ Hai lại nối tiếp.

 

Trong khi tôi phải làm công việc nhà thì các bạn tôi bận rộn tính toán bữa tiệc thâu đêm cho ngày cuối tuần. Hay họ vui vẻ bàn chuyện về thăm nhà và mua quà về cho mẹ. Những ngày nghỉ khác, các bạn tôi tổ chức đua xe có nhân viên trường, cha mẹ và những cổ động viên cùng đi theo. Tôi không được biết những thú vui ấy vì không bao giờ được tham dự bất kỳ sự kiện nào. Cha mẹ tôi thường hay nói: "KHÔNG LÀ KHÔNG"

Tôi thật sự hoang mang và lúng túng. Thật là khó cho tôi khi phải chịu áp lực từ phía bạn bè trang lứa trong trường, họ xem tôi như là người xa lạ hay là một kẻ lạnh lùng tách rời mọi người. Chỉ vì nền văn hoá khác nhau đã gây ra bao áp lực. Không ai hiểu tôi cả, tôi rơi vào một thế giới chỉ có một mình suốt cả quãng thời gian ấy. Tôi bị lạc lõng khi sống theo văn hoá Việt Nam truyền thống trên đất Mỹ. Điều này thôi thúc tôi bắt đầu con đường tìm ra chính mình. Văn hoá Việt Nam mang nét đặc trưng đã ảnh hưởng và hình thành nên con người tôi.

Xin chị cho biết bài học thấm thía nhất mà chị hay những người khác có thể lấy đó làm kinh nghiệm?
Một kỷ niệm nữa thời tuổi thơ làm tôi luôn nhớ là lúc tôi khoảng 13 tuổi, cha tôi bắt buộc tôi phải nói tiếng Việt. Ông  cố gắng hết sức để buộc tôi nói tiếng Việt, nhưng tôi từ chối. Ông mới tìm một hộp giày cũ không nắp và một sợi dây dài. Ông đục hai lỗ nhỏ ở hai bên thành hộp luồng sợi dây từ  trái sang phải hộp tạo thành một quai đeo cổ. Khi ở nhà hay nhà bạn ba mẹ tôi, tôi bị bắt đeo cái hộp đó vào cổ. Trên hộp có ghi: “Ở NHÀ PHẢI NÓI TIẾNG VIỆT”. Đó là lời nhắc nhở cho tôi và cả hai đứa em tôi. Hai kỷ niệm nêu trên đã in dấu trong ký ức tôi về sự cương quyết và tính kỷ luật tự giác của người cha.


 

 

Xin chị vui lòng cho chúng tôi biết vài điều về chị?
Trước hết, tôi hay bối rối, do đó trở nên mất kiên nhẫn. Tôi đã được khuyên bảo rất nhiều là nói chậm rãi khi diễn đạt. Tôi thường nói chuyện nhanh khiến nhiều khi tôi phải lặp lại một câu nói nhiều lần để tin chắc người ta hiểu được ý mình. Hay nếu tôi muốn cái gì thì muốn có ngay chứ không đợi đến 3 tuần sau. Trong công việc, nếu có việc gì cần làm thì làm ngay lập tức, tôi không chờ đến lúc bị nhắc. Nếu tôi gọi điện thoại thì tôi chờ đến lúc được trả lời. Tôi luôn cầu nguyện "Xin Chúa trời ban phước cho con sự kiên nhẫn và con cần có ngay bây giờ".

Theo Chị, Đặc điểm nào đã giúp ích cho chị?
(Câu trả lới này đã được Victor Vu, một người bạn của Thy, và cũng là đạo diễn của cuốn phim Oan Hồn đang được trình chiếu khắp nơi, trả lời thay Thy)

Có một nhận xét về Thy Nguyễn: nhiệt tình, thật thà, đáng tin cậy. Nhưng quan trọng nhất là cô ấy có một trái tim nhân hậu. Về bản thân và công việc thì rất nhiều đặc điểm đáng ngưỡng mộ. Cô ấy không muốn hứa với ai điều gì khi biết là không thực hiện được. Thy là một người dễ hoà nhập vào nền văn hoá Mỹ, tuy nhiên cô ấy vẫn luôn giữ trong lòng niềm tự hào mạnh mẽ và hiểu sâu sắc nền văn hoá tổ tiên thể hiện qua việc quan tâm những sự kiện nước nhà. Một đặc điểm thú vị nhất về Thy là tính khôi hài nên làm việc chung với cô ấy thật là thoải mái. Con người cô ấy là hợp nhất của sự thẳng thắn và khôi hài. Nhưng ngoài công việc ra thì cô ấy thật tuyệt vời. Tôi chỉ một lần tiếp xúc và làm việc với cô ấy nhưng tôi cảm thấy rất vui xem cô ấy như là bạn. Vì thế tôi không nghi ngờ gì về việc tương lai cô ấy sẽ thành công khi bắt tay vào làm việc.Tôi hình dung cô ấy như là một Thượng nghị sĩ hay một đại biểu quốc hội trong tương lai. Tôi nói như thế bởi vì chúng ta cần những nhà chính trị có tầm nhìn chính xác.

Chị hiểu như thế nào về sự thành công?
Một số người cho rằng thành công là đạt được danh vọng hay giàu có. Đối với tôi, thành công là đạt được mục tiêu hay mơ ước đặt ra. Tôi tin là tôi thành công khi tôi có được sự mạnh mẽ, lòng can đảm và sự tự tin để làm tốt công việc mà có lúc nghĩ rằng không thể thực hiện được hay ít ra người khác nghĩ tôi như thế.

Chị giải quyết những khó khăn như thế nào?
Sự bình tĩnh là một liều thuốc đặc trị để ổn định tinh thần giúp đương đầu và vượt qua những thách thức của cuộc sống. Nếu tôi có được một tổng hợp các yếu tố như mạnh mẽ, thái độ tích cực, kinh nghiệm, nhận thức, tính lạc quan và niềm tin sẽ giúp tôi vượt qua những khó khăn xảy đến.

Người lớn tuổi hay người thông thái thường có ảnh hưởng quan trọng đến việc hình thành cách sống của những người đi sau thông qua sự dìu dắt và khích lệ. Chị có nghĩ vậy không?


Không phải kiếm đâu xa, người thông thái đang sống xung quanh tôi. Mỗi người tôi biết đều có quá khứ và huyền thoại.

Tôi biết một người đã cứu sống một bé gái 10 tuổi khi cô này đang bị hành hung tình dục trên một máy bay cách đây 30 năm. Người đàn ông đó đã bị kẻ hành hung xô ra khỏi máy bay trong khi vẫn còn trên không trung. Hiện tại, người nghĩa hiệp đó bị tật nguyền  và không nhà cửa, nhưng đối với mọi người thì ông ấy là một anh hùng.

Nhiều người hành động không theo luật pháp hay thiếu niềm tin. Đó là tín ngưỡng, chính trị hay triết lý sống. Vậy hành động của chị theo lý tưởng nào? Có khi nào Chị vi phạm luật pháp?
Tôi có nhiều quan điểm nhưng để chia sẻ hết trên một diễn đàn như thế này thì thật khó. Tôi sẽ nói một điển hình. Tôi chủ trương dành thời gian của mình cho vấn đề chính trị. Về vấn đề này, rất nhiều người quay lưng không muốn dính líu, nhưng tôi lại nghiên cứu và quyết định tìm người giúp thuyết phục. Chẳng hạn như: nạn mại dâm trẻ em hay nạn lấy chồng Đài Loan qua hình ảnh… đang xảy ra hàng ngày. Có lẽ tôi cũng thành một trong những cô gái như thế, nhưng lại không làm thế. Tôi sẽ đại diện lên tiếng chống tệ nạn này để những người bất hạnh trở về quê hương, một xứ sở đã cho tôi có ngày hôm nay.

 

» Related Articles: